Cơn mưa rong chơi trên từng góc phố
Nhẹ nhàng nhẹ nhàng từng giọt rơi rơi
Sợi nắng vàng hoe ngỡ ngàng tiếc nuối
Nép sau làn mây ngơ ngác lưng trời…
Lang thang trong mưa tìm thời thơ ấu
Nhạt nhòa phận người bao nỗi buồn vui
Ta như mưa thôi… một đời buốt giá
Trái tim đơn côi rưng rưng ngậm ngùi
Dường như giọt mưa lăn tròn khóe mắt
Chiếc lá vùi mình khóc dưới thân cây
Cơn gió vô tư bụi mù dĩ vãng
Xoáy thêm niềm đau, nỗi nhớ dâng đầy
Mưa ơi nhớ chăng một ngày xa lắc
Mưa mang thương yêu xóa hết đọa đày
Mưa ru ngân nga dịu dàng câu hát
Mưa ngoài trời… mưa lòng người… chơi vơi…
Sao nay mưa không còn như xưa nữa
Mưa chỉ lạnh lùng hờ hững rơi rơi
Trong cơn mưa không còn ai sánh bước
Chớp mắt một đời trách chi hỡi người!
Ngọc Yến
Send comment