Ta lặng lẽ tìm về chân trời tím
Cỏ xanh còn óng mượt tháng ngày xa
Nơi phía cuối tia nắng vàng thảng thổt
Chầm chậm rơi theo ngọn gió không nhà
Bao lần muốn trút quên miền kỷ niệm
Chút tình đầu lỡ cay đắng tim nhau
Sông mải miết không ngược dòng trở lại
Nhớ chi hương say từ thuở xa nào
Vẫn biết thế… trong cõi người: Hạnh phúc!
Thoáng mong manh bao nẻo ngược xuôi tìm
Sương khói lạnh bờ trái tim ảo vọng
Ru lòng mình câu hát có vẹn nguyên
Nếu trở lại một lần thôi… ngày cũ
Có nỡ nào không níu giữ tay nhau?!
Từng đêm trắng thiên đường đâu vỡ nát
Đâu vội vàng xóa lệ ứa đớn đau
Thì như nhánh sông buồn trôi biền biệt
Bến bờ xưa khép một giấc mơ dài
Trong lạnh giá, trong nỗi buồn hiu hắt
Ta một mình đi về phía mưa bay!
Ngọc Yến
(Chi hội Văn học)
Send comment