Chiếc bóng quê hương

21/11/201112:00 SA(Xem: 53210)


Em hãy thắp ngọn đèn bên sông vắng
Để chiều hôm nhìn thấy lạnh ngàn lau
Đóm lửa mù u lao chao trong lòng kiến cắn
Con cá quẫy trên sông tưởng tiếng mái em chèo.

Em hãy thắp sao Mai vào ngọn trúc
Để đêm nằm đưa võng nhớ xa đâu
Gốc tre măng kẽo kẹt nghiến thêm rầu
Sao chớp nháy trên trời như rớm mắt.

Nhớ tưới nước cây sầu riêng trước cửa
Đắp chưn ba bụi chuối mé sau chuồng
Cho thơm riêng em đời sầu ắp ngực
Cho chín muồi buồn tủi dú trong tim.

Em hãy hát đưa em chiều nắng tắt
Thả cánh diều ngậm sáo thổi ru trưa
Cho con kiến mùa mưa về dọn ổ
Tha trứng tìm gò đứng lại ngẩn ngơ.

Em hãy dọn cơm chiều lên ngựa gõ
Cá canh thơm nhớ đậy kín lồng bàn
Con ruồi đói vo ve vành mâm hở
Chạng vạng đốt đèn nhớ niệm Phật thắp nhang.

Em hãy hát cho mặt trời say lúa mọng
Cho ruộng thơm mùi sữa đọt đòng đòng
Cho anh nhớ mắt em cười sáng rực
Chiếc giường tre lỏng nẹp nhịp đinh long.

Con ngọc trai ngậm ngọc nuốt cười
Anh cũng ngậm nỗi sầu không cạy miệng
Sầu dưới biển có vôi vò nên ngọc
Sầu nhân gian sao mòn héo trái tim người.

Đời trôi dạt sống tình cây nhớ cội
Thương xin đừng viết chữ lạnh như gươm
Cho anh đọc đứt ra từng khúc ruột
Thấy đời như tuồng tích hát thương tâm.
Em cứ thắp ngọn đèn bên sông vắng
Treo trăng sao đầu ngọn trúc ngọn tre
Hát đưa em lắc võng giữa trưa hè
Dọn cơm nước bày lên ván ngựa
Thắp nhang ông bà niệm Phật thành tâm
Nước ngàn sông sẽ chảy về nguồn cội
Chim lạc bầy bay trở lại đồng xanh
Con ba khía, con cua, con rẹm, con còng
Ăn trái mắm sẽ trở về rừng mắm
Huống hồ chi người xa quê nhớ ruộng
Trở về, tay bụm nước, uống như hôn.

Ơi chiếc bóng quê hương theo chân người viễn xứ
Có nhiều khi như vợ khóc níu chân chồng.

lê giang trần
(X96)



Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn